Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

Hello ♥

Hello ♥ Mãi mãi yêu em !!!

Tôi sẽ giành lại em bằng tình yêu chân thành, thứ mà em nói em đang tìm kiếm và cả niềm tin mãnh liệt của tôi nữa.

Em - một cô gái bình thường, em không đẹp, không được coi là có duyên và cũng chẳng quá thông minh. Em, cô gái thích trời mưa. Nhưng trong mắt tôi em là người đẹp nhất, em xuất hiện làm trái tim tôi run rẩy, loạn nhịp, tôi đã yêu em.
Em đến bên tôi, cho tôi cơ hội, tôi đã tìm thấy hạnh phúc của mình. Tôi đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ, nơi có em và tôi. Rồi chính sự vô tâm, ngốc nghếch, thiếu quyết đoán, đã khiến tôi mất em. Em đã đi xa để lại tôi cô đơn, người mà em nói không thực sự tin tưởng, người tạo cho em cảm giác chênh vênh.

Ngày em rời bỏ tôi, trái đất như ngừng quay, bầu trời như sập xuống, tôi hụt hẫng suy sụp hoàn toàn. Khi mất em rồi tôi mới nhận ra rằng tôi yêu em còn nhiều hơn tôi tưởng, em quan trọng với tôi nhường nào. Tôi đã mất đi thứ quý giá nhất mà tôi có, tình yêu của tôi, một nửa của tôi, hạnh phúc mà tôi đã tìm kiếm bấy lâu.

Đầu tôi u mê, quay cuồng. Tôi đi lang thang trong đêm, đêm đà nẵng trời mưa như trút nước, những giọt nước mắt lã chã rơi hòa vào trong mưa, lòng buồn tê tái. Tôi muốn chạy trốn, chạy trốn em, chạy trốn chính tôi, chạy trốn tất cả, và cầu mong em được hạnh phúc.

Trời gần sáng tôi lê những bước chân vô hồn trở về nhà, ngồi lặng thinh trước cửa. Bình minh đã ló rạng, ngoài đường dòng người đi lại ngược xuôi, cuộc sống vẫn êm đềm trôi. Tôi bừng tỉnh sau cơn mê muội, không cho phép mình gục ngã, tôi phải đứng dậy cứng rắn hơn mạnh mẽ hơn bởi vì tôi yêu em. Tôi đã từng nói với em rằng “Hạnh phúc ta phải tự đi tìm kiếm, nắm giữ và chăm sóc nó” tại sao tôi lại không làm vậy, dễ dàng để em rời xa tôi, mang theo trái tim tôi, hạnh phúc của tôi.Nhiều lần tôi muốn nhấc điện thoại muốn gọi cho em, và nghe giọng nói của em là tôi thấy vui rồi và tôi chỉ muốn chạy đến bên em nói với em điều đó, nhưng em đã xa tôi mất rồi.

Tôi nhất định không thể bỏ cuộc, tôi sẽ không lãng phí chút tuổi thanh xuân còn lại của mình chỉ để quên em, mà tôi biết chắc chắn rằng tôi không thể quên em. Tôi sẽ giành lại em bằng tình yêu chân thành, thứ mà em nói em đang tìm kiếm và cả niềm tin mãnh liệt của tôi nữa. Tôi đã buông tay em ra một lần, đó là sai lầm của tôi, giờ nếu tôi có dù chỉ một nửa, một phần mười hay một phần trăm cơ hội tôi sẽ không bao giờ buông ra nữa.

“Chỉ có một góc nhỏ của vũ trụ mà ta có thể thay đổi đó chính là bản thân mình”. Yêu em, tôi đã thay đổi chính mình thay đổi để được yêu em, sự thay đổi mà giờ tôi mới nhận ra. Em đã từng hỏi tôi “anh yêu cái gì ở em”, tôi nói rằng anh cũng không biết nữa, nhưng bây giờ tôi đã biết: Tôi yêu ánh mắt em, nụ cười của em,… tôi yêu đôi chân ngắn, đôi lông mày to rậm của em, tôi yêu cả những nét tính cách mà trước đây tôi cho là không tốt của em, tôi yêu tất cả những gì thuộc về em và tôi sẽ mãi yêu em.

Tôi muốn được sánh bước cùng em trên con đường mà em đã viết trong suy nghĩ .

Tôi muốn làm cho em không còn lẻ loi trong những dịp sinh nhật của em.

Tôi muốn đem đến cho em sự ấm áp mỗi dịp giáng sinh về.

Tôi muốn là người yêu thương em mà khi tôi không ở bên cạnh em, em vẫn cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm của tôi.

Tôi muốn đem lại hạnh phúc cho em, cho cả hai chúng ta.

Rồi cũng sẽ ổn cả, phải không em.

Và tôi muốn nói với em rằng ,tôi yêu em như vậy được không em.

Dù giờ này em ở xa anh đó ,rồi anh sẽ cùng em và bên em đừng lấy lý do mà không thể đến với anh nha. Được không em ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét